Nếu không, bạn đã biết mình phải có lụa chọn nào. Tôi có những kí ức và viễn cảnh về một tương lai tốt đẹp hơn. Nhưng khi thấy nước bị vẩn đục, bạn nên câu ở đấy vì khi ấy cá lớn đang dồn cá nhỏ lên trên mặt nước… Mỗi cuộc khủng hoảng lại tạo nên các vận may to lớn”.
Nhà sản xuất của cô bảo rằng chỉ cần cao thêm 10cm nữa ,cô có thể trở thành diễn viên lớn . bà phải đương đầu với các thử thách,vừa kiếm tiền để thực hiện cuộc thám hiểm của mình ,vừa kiếm tiền để nuôi con . Bạn sẽ không phải là người đầu tiên trên thế giới nếm trải điều đó đâu.
Con rô-bốt trên do viện khoa học và công nghệ Hàn Quốc (KIST)chế tạo,có thể nói chuyện ,nhìn nghe và có khả năng thực hiện các chức năng như bất kì đứa trẻ nào. Một số chính phủ đi đến quyết định trợ cấp cho những người không có việc làm. Điều họ làm chỉ là sao chép,cải tiến và phát triển những sản phẩm đã có sẵn.
Ông cũng có thói quen không mặc áo và đi chân trần dù là mùa đông. Những người khác dừng lại và thoái lui. Xin hãy suy ngẫm về những điều tôi sẽ đề cập ngay tại dưới đây.
Pepsi Cola tuyên bố phá sản lần đầu tiên vào ngày 02/03/1923. Sau hàng ngàn lần bị thất bại, Edison vẫn luôn giữ hình ảnh về bóng đèn cháy sáng trong tam trí. Nhưng ông đã chọn cách đương đầu với số phận vì cảm thấy việc chia sẻ những nỗi khổ với nhân dân mình trong thời kỳ khủng hoảng chính là trách nhiệm của ông.
Nhiều người sẽ thất bại nhưng đó lại chính là cái mà loài người đang tiến tới. Thoạt đầu, chỉ là một đốm rất nhỏ, sau đó nó bắt đầu lan rộng và rồi hết năm này đến năm khác, tôi chứng kiến anh đi bệnh viện mỗi lần và mỗi lần như thế lại cắt bớt đi một tý. Dương Tử Quỳnh, còn được biết dưới cái tên Michelle Yeoh, sinh ra tại Ipoh, một thị trấn ở Malaysia .
Mỗi ngày, sau giờ lên lớp, tôi ở kì một mình trong căn phòng thuê nhỏ bé của mình. Tôi đoán già đoán non rằng điều đó sẽ sảy ra sau tuổi 40. Bà tham dự tất cả các hội thảo về động cơ thúc đẩy và các khóa học về quản lý kinh doanh.
Ông cải thiện nguồn thu nhập còm cõi của mình bằng việc rửa xe buýt với tiền công 10 xu một chiếc. Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”. “Những người thành công tột bậc trong xã hội chúng ta gặp không phải là những người không gặp thất bại; họ chỉ không nhận thức tiêu cực về điều đó.
Chúng ta cần cả “thành công” lẫn “thất bại” để tìm ra “cầu vồng” của riêng mình. “Mỗi một tai họa , mỗi thất bại, mỗi chướng ngại vật, mỗi bệnh tật của cơ thể; mỗi hoàn cảnh khó khăn và kinh nghiệm đều mang theo một hạt giống lợi ích tương đương nào đó, nhưng thường ẩn dưới một hình thức nào đó. Anh đã nói rằng tôi cần phải viết một chương về cách làm thế nào để vượt qua thất bại.
Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Cuộc hôn nhân của họ chẳng mấy chốc đã trở thành một sự hợp tác kinh doanh đánh đấu sự hình thành của cửa hàng sách National. Những người lao động nhiều sẽ linh hoạt hơn những người ngồi nhà mà không làm gì cả.