Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. - Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. Và khi nhân viên đạt được thành công trong công việc, cậu mới có cơ hội nhận ra những nỗ lực của họ, khuyến khích họ phát huy năng lực của mình. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Nghiên cứu và chọn cách thực hiện tốt nhất; thông báo nguyên nhân chọn lựa; khởi xướng việc chọn lựa. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn. Thật là tuyệt vời, bà nên tập họp chúng lại và viết thành sách!".
Cậu đã làm hết sức mình. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy.
Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Đã lâu rồi, James chưa có được kỳ nghỉ cuối tuần nào vui vẻ như thế. Và ai cũng cảm kích khi được James xác định rõ thời hạn công việc.
Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Ánh mắt anh dừng lại nơi tấm ảnh chụp cùng nhân viên dịp hè năm ngoái.
- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. James cảm thấy rất vui.
Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó.
- À há, - James thốt lên, rồi anh đập mạnh lòng bàn tay xuống mặt bàn làm Josh giật thót người. hoàn toàn khác hẳn những cặp anh em họ bình thường khác. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.
Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình: Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn.