Giao du rộng là việc Watson làm trong suốt cuộc đời. Con trai của ông, Tom Watson, đã thuật lại trong hồi ký Father, Son and Company. Ông đã dành phần lớn thời gian để theo đuổi niềm đam mê của mình là lái máy bay và lướt sóng ra khơi hơn là gọi điện cho khách hàng, ban ngày là những chuyến bay còn ban đêm là tiệctùng.
Time (thuộc Fortune) là một nơi ngập rượu (heavy-drink- ing). Watson hài lòng với bản thiết kế của họa sĩ. Nói cách khác, doanh nghiệp, mà Watson đã xem như cả cuộc đời của mình, đã xa rời lợi ích của khách hàng trong một thời gian dài.
Nhưng khả năng thương mại thì ít ai thấy. Cả hai, hậu thế và tiền bối, đều viết ra những hoài bão mãnh liệt và nhân văn làm nền tảng cho mọi giá trị. Ông gọi đó là mặt rất khác của thất bại.
Ông đã tự nhiên trong lòng vì con người mà hình thành nên vô số thuật lãnh đạo và cuối cùng là đạo lý của nhà lãnh đạo. Tommy là con út và là con trai duy nhất, trong nhà còn có bốn chị gái Jennie, Effie, Loua và Emma. Vào cuối cuộc đời mình, Tom tự bạch với con gái Lucinda Watson về điều này.
Đó là quyết định quan trọng nhất tôi có được trong sự nghiệp của mình, là đảo ngược chiều hướng chia nhỏ và giữ cho IBM là một thể thống nhất, Gerstner nói với J. Hãy quay lại với cái tên của tập đoàn này: Inter- national Business Machines. Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi:
Sau chiến tranh, có đến ba triệu người thất nghiệp ở Mỹ. Tom đề nghị hãy vay tiền từ ngài Morgan nhà tư bản tài chính nổi tiếng đến tận ngày nay. ăn là chuyện bình thường (và phụ nữ chưa có chỗ đứng trong lực lượng công nhân trong các nhà máy).
Bốn mươi hai năm trước ông cũng đã nói: Những quan chức quản lý là người trợ giúp cho nhân viên của mình thay vì nghĩ mình là ông chủ. Nhưng, một cách hệ thống, điều quan trọng là Watson đã cống hiến cho khoa học quản trị nhiều bài học quý giá và vẫn đúng đến ngày nay. Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy.
Nền kinh tế Mỹ mất rất nhiều năm để hồi phục. Một gương mặt rất khác của sự thất bại. Và năm 2006, Đại học George Washington cũng khánh thành Viện Trách nhiệm doanh nghiệp, nơi chuyên đào tạo các giáo sư kinh thương về CSR để họ có thể truyền thụ lại cho sinh viên.
Ngày nay nhìn lại thấy sự trễ tràng của Watson thật kỳ khôi! Nhưng vào thời điểm đó, máy tính điện tử chỉ đem lại cho IBM 14 triệu đôla, trong khi mặt hàng truyền thống là các loại máy văn phòng và nhất là máy tính thẻ đục lỗ chiếm đến nửa tỉ đôla. Nước Mỹ như thở phào rồi lên cơn sốt. Gerstner gọi là tâm niệm thị trường, tốc độ và làm việc nhóm.
Đó là đổi tên công ty. Những người đàn ông trong những bộ vest đen ngồi nghiêm như đóng băng. Tuyên ngôn của ông hòa bình cho thế giới thông qua thương mại vì thế đến nay đã trở nên bất hủ.