Tôi đã nghe một bà vợ đau đớn, bực tức nói: "Nhà tôi cứ đúng tám giờ là dắt chó đi chơi, và đúng 9 giờ 15 là đọc sách. Lẽ ấy có vẻ đương nhiên. Năm sau, giờ sau, ngày sau luôn sẵn sàng đợi ta.
Tới nơi ông thường phải đợi xe. Có những người chưa bao giờ đọc Meredith (1) và dửng dưng khi nghe một cuộc tranh biện về vấn đề Stephan Phillips có phải là thi sĩ không. Đáng lẽ chỉ nghe thấy những thanh âm hỗn độn thì bạn sẽ nhận được rằng bản hòa tấu là cả một tổ chức kỳ diệu mà mỗi nhóm phần tử đều có một chức vụ riêng biệt và cần thiết.
Lúc đó bạn có thể đọc báo được. Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết. Và cái giọng hoàn toàn chán chường trong lời than thở đó cho ta hình dung một bi kịch không ngờ và vô lý trong gia đình ấy.
Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi. Than ôi! Tôi không giúp bạn được việc ấy. Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.
Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên. (Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn). Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.
Đó không phài là lời khuyên của tôi, mà là lời khuyên của những người khôn nhất, thực tế nhất ở đời. Y là một thành điên huênh hoang phát ghét, tìm được cái gì là xúc động đến nỗi bất mãn vì thấy sao cả thế giới không xúc động như mình. mà trong khi làm việc, ông không cho bộ máy của mình chạy hết công suất của nó đâu.
Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người. Bạn thừa nhận rằng tôi đã chọn ví dụ đó không phải vì nó có lợi đặc biệt cho thuyết của tôi chứ? Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.
Cũng chẳng cần sách. Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn. Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.
Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết. Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong. Bạn đi chưa được mười bước thì trí óc bạn đã nhảy nhót ra khỏi vật đó, và đương giỡn với vật khác dưới mắt bạn.
Tuy đã ra đời cách đây một vài thập niên, nhưng xét thấy tác phẩm vẫn còn có những lời khuyên có giá trị, Nhà xuất bản Trẻ xin giới thiệu cùng bạn đọc, hy vọng sẽ góp thêm được một ý kiến bổ ích về phương pháp tổ chức cuộc sống. Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích. Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.