Bác sĩ Nathaniel Kleitmar, giáo sư ở Đại học đường Chicago, đã nghiên cứu nhiều hơn ai hết về sự ngủ, và nhờ vậy đã nổi danh khắp thế giới. Khi nghĩ có người tin rằng Đức Thượng đế chí nhân tạo loài người theo hình dung của Ngài, tôi mỉm cười chua chát. Bà rụt rè ngỏ ý đó với người bán hạt dẻ ngào đường [41].
Cách đây mấy năm, một ông chủ hàng cơm tỉnh Spokane, thuộc tiểu bang Washington, đã ngã đùng ra chết sau một cơn thịnh nộ. Một nhà khoa học trứ danh nói: "Cầu nguyện gây cho ta một năng lực mạnh nhất". Ông Thoreau đã nói trong cuốn "Walden" bất hủ của ông: "Tôi không thấy cái gì làm tôi phần khởi bằng khả năng nâng cao đời sống của tôi do sự gắng sức có ý thức.
Ông Lin Yutang (Lâm Ngữ Đường) trong một cuốn sách được rất nhiều người đọc: "Sự quan trọng của cuộc sống" [9], cũng nghĩ như vậy. Nghĩ lại cái ngày ghê gớm mà tôi tự tử, tôi muốn la lớn: "Đừng! Đừng! Những ngày đen tối nhất đời ta không lâu đâu - tương lai tới. "Trong thời kỳ chiến tranh, chồng bà được bổ nhiệm đến trại huấn luyện, kế bãi sa mạc Mojave thuộc Tân Mễ Tây Cơ.
Tại trường, tôi không giỡn với các bạn, cả trong giờ thể thao nữa. Hôm sau, hai người chủ tiệm đặt năm ổ nữa. Một khi đã quyết định kỹ lưỡng rồi thì hành động liền.
Rất ít người tàn ác xấu xa lắm. Ông nói rằng nếu ta cho gân mắt nghỉ ngơi hoàn toàn, ta quên được hết ưu phiền đau đớn! Sở dĩ mắt quan trọng như vậy là vì một phần tư năng lực tinh thần của ta tiêu vào cặp mắt trong khi ta ngó. Hết lo thì thôi tôi cũng hết mệt, ăn được và lên cân.
Sự lo lắng về mất ngủ làm hại sức khỏe hơn là sự mất ngủ Và đây là một điều ngạc nhiên vô cùng, gần như không tin được. Hai ba ngày sau, ông lại nhận được bức thư nữa của thiếu phụ và bà ta quả quyết rằng, mặc dầu khéo che đậy thế nào đi nữa, ông cũng vẫn là một kẻ "dối trá, phản bội và khốn nạn".
Chúng ta biết được thế nhờ một bức thư từ giã cõi đời mà tám tháng sau một nhóm thám hiểm cứu nạn tìm thấy bên 11 cái xác cứng ngắt. Hai mươi năm trước, tôi đóng cửa phòng luật của tôi để làm đại lý cho một công ty bán sách luật. Tôi phải thu những đồ dùng của họ để gởi về cho thân nhân họ, vì người ta trọng những kỷ niệm đó lắm.
Trong tuần đầu tiên, không những được lời mà bà còn thấy đời thú vị hơn một chút nữa. Triết gia Trung Quốc có nói: "Nhận chân sự chẳng may nhất đã xảy ra là tìm được sự bình tĩnh chân thiệt trong tâm hồn rồi". Đó là chuyện của bà Thehna Thompson ở Nữu Ước.
Nghĩ tới sự khoan khoái mà nghỉ ngơi. Đọc những sách triết lý viết từ thế kỷ 17, ta thấy thiệt chán: văn trừu tượng quá, nghiêm quá, gọn quá, bắt ta phải suy nghĩ nhiều quá. Tôi dự hàng chục cuộc hội họp và quyên tiền giúp hội Hồng thập tự.
Năm 1931, trong một vụ cãi, ông kiếm một triệu Mỹ kim trả hết một lần - có lẽ cổ kim chưa có một vị luật sư nào thù lao nhiều đến thế. Nên nghĩ đến những nét nhăn trên mặt của các bà và tìm ra cách làm cho chúng tiêu đi. Chúng ta biết được thế nhờ một bức thư từ giã cõi đời mà tám tháng sau một nhóm thám hiểm cứu nạn tìm thấy bên 11 cái xác cứng ngắt.