Câu chuyện sẽ được tiếp nối sống động hơn. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Đối với tôi và các khán giả của chương trình, Robert thật sự đã ghi điểm. Chúng tôi không thể biết được cầu thủ nào là cầu thủ nào. Sau đó là lời giới thiệu làm tôi muốn thót tim: Và bây giờ, người sẽ nói về tương lai của thương thuyền nước Mỹ, xin trân trọng giới thiệu, Larry King!
Tại sao thầy không kiểm tra lại sự việc? Những lời lẽ ông dùng rất thuyết phục. - À, theo anh thì lối diễn của John Huston và John Smith khác nhau như thế nào?
Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Sau đó là âm thanh có vừa đủ nghe hay chưa… Giữ micro cách miệng một khoảng nhất định và nói một cách tự nhiên thoải mái. Ngược lại, bổ ích mà không hấp dẫn thì khán giả sẽ bật ngay sang kênh khác.
Anh có một câu nói nổi tiếng: Câu chuyện chưa bao giờ được viết thì không thể viết hay hơn. Thỉnh thoảng trong cuộc trò chuyện có những từ ngữ nào đó chẳng nằm trong mục đích phát ngôn của chúng ta nhưng lại gây tác hại không nhỏ là làm lộn xộn những gì chúng ta muốn đề cập, khiến người khác phải nghe những cái không đáng nghe. Nếu không bình tĩnh, tự chủ được thì nó sẽ khiến ta làm những việc ngớ ngẩn và tai hại vô cùng.
Để hòa hợp với khán giả, bạn phải hiểu biết một phần nào đó về họ. Nếu ngồi cạnh tôi trong buổi hội nghị hôm ấy, có thể bạn cũng rút ra kết luận như vậy. Vai trò, sự đóng góp của bạn cho công ty, điểm mạnh và điểm yếu của bạn, nên cải thiện điều gì, và những ưu thế là gì… Qua những cuộc đối thoại với ông chủ, bạn sẽ hiểu hơn, đánh giá đúng hơn về chính mình.
Ban kiểm tra là ai? Là một hoặc vài người bạn của bạn đang ngồi chung với đám đông bên dưới. Khi ra phố đừng dại dột mà lẩm bẩm một mình hoài, bạn sẽ bị hiểu lầm đấy!). Lúc mà thầy Cohen đang đọc bài diễn văn tưởng nhớ cậu học sinh Moppo quá cố.
Tức là bạn hãy để người ta nói về bản thân và thành tựu của họ. Hãy thu hút sự chú ý của họ bằng cách nói đến những vấn đề thuộc lĩnh vực sở trường của bạn. Nhưng giờ đây tất cả đều lộn xộn.
Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ. Đừng chỉ chú trọng đến bằng cấp. Có thể bạn không bao giờ muốn rơi vào tình trạng thất bại giống như hoàn cảnh của Tommy Lasorda.
Tôi kể lại câu chuyện này không phải chỉ để bạn cười giống Benny. Chắc chắn Pacino không cố tình muốn gây cười, anh ta chỉ tự nhiên thốt ra cây ấy theo quán tính. Thầy làm thế tức là tiêu chúng em rồi.