Boynton điều tra về tình trạng của các mỹ phẩm (như phấn, son, dầu thơm, kem) trên thị trường vì có người báo trước chắc chắn sẽ có những nhà cạnh tranh phá giá các món đó. Bởi ta cho như vậy là để được tiếng hảo tâm, để thỏa lòng ưu làm việc nhân, đẹp và cao cả, và để phước về sau. Tôi bảo họ: "Trước hết, tôi hoàn toàn đồng ý ông.
Chúng tôi biết rằng ông bận nhiều việc lắm; xin ông đừng mất công trả lời thư này. Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1. Đời vợ chồng, hết ngày này qua ngày khác, chỉ là một chuỗi những tiểu tiết không nên thơ.
Điều đó dễ hiểu quá mà! Không cần phải theo học bốn năm tại Harvard để tìm thấy chân lý đó. Người lớn thì kể lể dài dòng những tai nạn, bệnh tật của mình và nhất là những chi tiết trong lúc bị mổ xẻ. Cho nên tôi muốn rằng ngày mai các anh lại.
Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng. Ông đáp: "Nai lưng ra mà làm việc". Văn sĩ irwin Cobb hiểu điều ấy.
Tôi cảm ơn họ và yêu cầu họ gắng sức một lần cuối cùng nữa. Rồi thì sẽ cho bà ta một bài học đích đáng. Ông Seltz chép hết những điều họ yêu cầu và những điều họ cam kết trên một tấm bảng đen và ông chuẩn y hết những điều họ ước vọng.
Một câu trả lời như vậy thì đến hùm thiêng rắn độc cũng phải dịu đi. Tôi xích lại gần ông, nghe ông diễn giải về các loài cây cỏ và những chi tiết lạ lùng về một cây rất tầm thường là khoai tây. Mỗi lần sắp ra sân khấu, ông tự nói: "Ta mang ơn những người tới đây coi ta diễn trò.
hôm qua chứng khoán xuống giá. Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết. Sự thiếu lịch sự giết chết ái tình.
Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học. Ông bèn họp cả nhóm, rồi xin họ có nguyện vọng gì, cứ nói thẳng ra, không ngại chi hết, rồi ông sẽ hết sức làm cho họ vừa lòng.
Bernard Shaw nói rằng họ không, không đủ, phải thực hành nữa. Vậy bạn có lý hay vô lý rốt cuộc cũng vậy! Sau nhiều năm họat động chính trị, William Mc. Ông viết: "Một hôm hay tin có một đoàn hướng đạo sắp đi qua châu u họp đại hội các hướng đạo sinh toàn cầu, tôi muốn cho một hướng đạo sinh của tôi dự cuộc đó.
"Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!". Chỉ nhờ vài giọt i-ốt, mà tiệm bào chế nào cũng có bán nên bạn khỏi phải sống trong các dưỡng đường dành cho những kẻ bất thành nhân. Cho nên tôi tự tiện lại hỏi ý kiến ông.