Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi. Nhưng chờ đến bao giờ. Và trước lúc tôi đi ngủ, đi học thường không quên tung một cái thòng lọng yêu thương tròng theo:
Chả muốn xin lỗi độc giả nữa. Trên đầu chồng sách lưa thưa mấy tờ nháp xếp lệch lạc nhau mà tờ trên cùng được gấp đôi và bị xé một mẩu hình vòng cung. Là ích kỷ, rất ích kỷ.
Bằng cách hy sinh cho nó và để nó tự nhận ra điều ấy. Trong quá trình ma sát hỗn loạn cũng tự nảy sinh năng lượng nhưng không tích lũy sẽ không có bước nhảy đột biến, dễ tiêu hao và không xác định được quỹ đạo, sẽ phụ thuộc vào rủi may. Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn.
cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa Còn sót lại những tôi tiếp tục này. Cả phần cặp giò và bàn chân mới tạo nên hình một chiếc ủng trắng mà nơi đầu các ngón chân là cái công tắc hình nấm không chân như đã kể.
Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố. Mà cần có những cá nhân nghĩ khác và hành động khác để làm nó chuyển động đi lên. Không phải cái nhẹ bẫng bản chất của tờ giấy.
Không hiểu sao ư? Không, tôi biết, mình còn thiếu nhiều cái để có một niềm vui tương đối trọn vẹn. Đã không ít lần phân tích các lí do mình ngại dùng tiền. Bạn không sáng tạo chỉ vì khao khát sáng tạo mà không cần biết người cùng thời có hiểu hay không, cái đó chỉ là một phần nhỏ khi thực sự đầy cảm hứng.
Quay chậm lại thì bảo: Ôi đá vào nhiều thế. Nếu không chứng tỏ được bản lĩnh, bạn sẽ rơi xuống vực. Với họ, viết không có tị ti nào là học.
Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về. À, cháu nhớ lúc dọn hàng mang tấm sắt (để dắt xe lên vỉa hè) vào nhà nhé. Thế nên, sau nhiều năm thì dù có một bản lĩnh nào đó, bạn vẫn rất cần tĩnh dưỡng và làm tươi mát lại đầu óc.
Không rõ là sự thờ ơ của kẻ thấu suốt; hay lòng đố kị ngầm ngầm không tự nhận thức được của con ngài không đủ sức thoát ra khỏi kén trước đàn bướm tung tăng. Bà già vục đầu vào thùng rác. Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn.
Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất. Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo. Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác.