Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Trong sự nghiệp của mình, Watson luôn đánh giá cao vai trò của các trường đại học với thành công của doanh nghiệp công nghệ. mổ tim theo phương pháp mổ hở của bác sĩ John Gibbon.
Với ông, IBM không chỉ là cuộc đời ông mà còn là một phần nước Mỹ. Ông bắt đầu viết lên tấm bảng trắng: Tom căng thẳng nhưng không dễ chịu thua.
họ đi vào lịch sử kinh doanh thế giới như những huyền thoại, doanh nghiệp của họ cũng vĩ đại và trường tồn. Biên niên sử của IBM, với tóm tắt 100 năm (1900-1999) với tựa đề A Centery of Innovation, cũng không ghi trường hợp này. Tình cảm cá nhân ông giống
Và có thể thấy thấp thoáng bóng dáng của Watson ở đây. Vũ khí tối thượng của Gerstner trong cuộc đào thoát khỏi hố thẳm chính là chiếc thang mà Watson xây dựng ngày xưa nhưng đã bị lãng quên trong thời gian dài. Điều tiện lợi là người dùng có thể bỏ túi một cái máy đục chữ nổi, điều này có giá trị như việc người ta mang theo một cây viết vậy.
Rồi tòa án cũng tuyên bố mức án như vậy. Nó vượt lên trên một vấn đề cá nhân. Điều xã hội quan tâm không phải là doanh nghiệp đó kiếm được bao nhiêu mà là họ đã mang lại gì cho cộng đồng.
Nhìn Tây sẽ thấy Đông, soi cổ mà ngẫm tới kim, đó là điều mà chúng tôi, những người thực hiện bộ sách, mong muốn được chia sẻ. vào năm 18 tuổi, giờ đây đã là nhà tư bản lớn mà bạn bè là ông vua thép Andrew Carregie và sau này là các tổng thống như Roosevelt, Harrison và McKinley. Và do đó, ông khước từ mọi lối mòn trong tư duy.
Bà chủ tạp hóa của khu phố nọ cùng Sam Walton (ông chủ tập đoàn bán lẻ lớn nhất thế giới Wal-Mart) đều giải quyết vấn đề mua sắm của xã hội thông qua việc mở cửa hàng bán lẻ. Cái tên này sẽ gây mệt mỏi cho Watson. Ông dùng những tờ giấy khổ lớn để cả khán phòng nhìn thấy.
Thế nhưng chính Watson cha mới là người chạm tay vào lĩnh vực này. IBM choàng tỉnh và nhận ra rằng, sau giấc ngủ dài trên ngai vàng biểu tượng của trí tuệ con người, nay họ đã không thể theo kịp những người trẻ của thực tại như Apple, Compaq, Microsoft. Trong bản vẽ đó, có một con vịt quay đầu đi theo hướng ngược lại.
Lou Gerstner đã cứu thoát IBM bằng cách nào vào cuối thế kỷ XX? Watson đặt Dick, em trai của Tom, vào vị trí phụ trách IBM quốc tế. IBM luôn đảm bảo đó là một ngày hạnh phúc.
Và công ty này đã làm như vậy. Chẳng hạn như khi mọi người thảo luận về phàn nàn của khách hàng rằng các thẻ đục lỗ của CTR quá to và cồng kềnh làm vướng bận khi đưa thông tin vào thẻ, thì Watson liền quay sang kỹ sư trưởng Walter Spahr và hỏi: Dường như ông chưa vội vàng gì cả.