Ông sợ thua, mất thể diện, nhưng vì đã đánh cờ với quán quân Tiều Thị Ngu nên cũng tăng thêm phần tự tin. Lời khó nói nên dùng trí lực và chuyện cười gói lại thành viên đan bọc đường. Một ông chồng suốt đêm không về nhà, hôm sau mới lò dò về.
Vi thần xuất thân hèn mọn, quả không dám một mình làm cho bá quan bất mãn khiến cho mọi người oán hận. Bao giờ tâm lý của họ cũng bất an và có cảm giác có tội, mỗi khi trong lòng có điều gì mong muốn thì nội tâm đã ức chế. Như vậy đối phương dễ tiếp thu, không đến nỗi xấu hổ.
Không, phải nói hy vọng tương lai mỗi bạn đều thành giáo viên tiểu học mẫu mực bởi vì hy vọng đó là hiện thực. Điều quan trọng nhất là đe doạ có mức độ hợp thời, nếu quá tay thì đại quan nhân quá thẹn thành giận vung tay không lại, như thế há không phải là phản bội mục đích cầu xin quan tước hay sao? Thế còn gì khổ bằng? Không phải lúc không còn cách nào khoe thì chớ sử dụng đe dọa một cách bừa bãi. Nghe nói một giám đốc xí nghiệp nhỏ nọ là cao thủ trong giao tế.
Người kia lại hỏi rằng: "Nó chạy đi đấu?” Thánh nhân không muốn phản bội cậu bé vô tội, nhưng ông không thể nào vi phạm lời thề nói thật. đựng thuốc này đến đây tôi xin bồi thường gấp hai số tiền cụ đã mua". Đối với người Trung Quốc chúng ta thì làm việc thiện làm người tốt là lời nguyền vô tư nhất biểu hiện giá trị con người.
Thực tập sinh này bỗng nảy ý giả vờ không nghe thấy cứ tiếp tục viết lên bảng và nói rằng: "Không im lặng học bài, ai làm ồn trong lớp đó. Nếu anh chưa nắm chắc được sự việc thì nên nói năng linh hoạt, đàn hồi như cao su để có chỗ co giãn. Nàng bất giác ngẩng đầu lên, mặt ửng hồng nói rằng: "Có gì đâu, có gì đâu, chữ còn lâu mới đẹp".
Nhũ mẫu biết Đông Phương Sóc khéo nói bèn cầu cứu ông ta. Công ty đó muốn đặt hàng 10 tấn rượu trắng. Đó là pháp bảo được sủng ái vinh hoa lâu dài.
Người trực ban bèn giải thích ôn tồn: “Rất đáng tiếc phải để bác chờ lâu thế. Có một vị khách từ xa đến công tác nghe nói tính khí của anh ta thì khi vừa gặp mặt bèn mỉm cười vất điếu thuốc lá nói: “ Ông trưởng phòng, khi tôi vừa vào cửa thì đã có người bảo tôi trưởng phòng là một người sảng khoái, làm việc cẩn thận, giàu lòng đồng tình với kẻ khác, đặc biệt quan tâm khách phương xa. ông chồng cười bảo: "Em xem bộ dạng của anh đây: mặt lưỡi cà , chân vòng kiềng, đứng giữa đường e không ai liếc mắt".
mặt mới bước vào vòng giao tế mới mà mới bắt đầu đã không biết Phàm chưa đến bước nguy hiểm tính mạng thì chớ dùng kế này. Người mặc áo loè loẹt tỏ ra mình mạnh, muốn chơi trội.
Nhưng không ai chịu nhượng bộ trước, vì vậy hai bên lời qua tiếng lại ngày càng gay gắt, khẩu khí cũng càng ngày càng căng thẳng, thậm chí dẫn đến ẩu đả. Bí quyết thành công là lúc đa thảo không nhiều lời cao giọng mà chỉ nói một câu giọng trầm là đã có tác dụng đe dọa. Câu nói này miêu tả chân thực tâm lý của hạng người cao ngạo mà trọng người có tài.
Mọi người đều gật đầu tâu : "Tuân chỉ" . Khi nói câu này, mục đích duy nhất là làm cho mẹ xúc động chứ không hề nghĩ đến nên dùng phương pháp nào. Nam triều Tống Văn Đế câu cá ở hồ Thiên Tuyền nửa ngày không được con cá nào, trong lòng rất bực bội.