Mc Sex

Công việc khó khăn, vợ yêu tìm người giúp đỡ Ông xã bằng cơ thể của mình

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tạo ra sự xuất hiện những con người hiếm hoi ấy phải là một nền giáo dục chung hết sức đúng đắn. Đúng là chuyện thường. Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.

    Cháu vẫn không chịu dậy ạ. Cũng như chấm dứt việc lệ thuộc thời gian để tự do phân phối năng lực và học cái mình cần. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI.

    Chiều nay bạn đi đá bóng với thằng em về. Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén. Nhủ cố nhớ mà viết lại những đoạn thú vị.

    Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Cả buổi tôi mời anh chàng ba cái kẹo nữa, anh ta từ chối cái cuối cùng. Bỏ mặc chúng và rặn những ý nghĩ mới.

    Từng trang, từng trang… Không hẳn, đó chỉ đơn thuần là một phong cách hình thành trong việc đối diện với xã hội. Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.

    Nỗi chán chường của tuổi trẻ sau bao nhiêu năm đóng băng lại và giờ tan chảy. Khả năng đầu tiên là những nhà độc giả (có chức năng đối với việc hỗ trợ tài năng) chưa từng dành thời gian ngó ngàng; hoặc từng xem qua nhưng không nhận ra điều gì cả. Điều đó, từ chính những người thân thiết nhất, tạo trong ta cảm giác hụt hẫng, đánh mất nhiều niềm tin vào trí tuệ cũng tấm lòng quan tâm thực sự đến nhau để đạt đến sự thấu hiểu của loài người.

    Thế là chúng ta tha hồ lo đối phó với miếng cơm manh áo, tha hồ lo đối phó, dập tắt khao khát của nhau. Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi. Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.

    Lại còn có cả một cái quai vòng qua miệng giỏ, chắc để móc vào cành cây. Họ sống đầy toan tính nhưng lại bỏ rơi vận mệnh chung hết sức tự nhiên. Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội.

    Có lẽ, những con lợn ấy vốn dĩ là sản phẩm của những con lợn khác. Nhưng không thích vì nó cũ, lại có vẻ như trốn tránh. Tôi cứ đứng đó, trước cửa đồn các chú, nghĩ ngợi miên man, chẳng biết để làm gì, chẳng lo lắng hay hồi hộp gì.

    Những đoạn vỉa hè rộng, chiếu được trải ra, người nằm ngồi la liệt. Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau. Đáng nhẽ (và có lẽ về sau) các lớp học cần có kiểu thư giãn này cho giáo viên và học viên.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap